Cô gái phẫn nộ vì chiều cao mà bị mẹ bạn trai chê bai và chia tay
Cô gái phẫn nộ từng vì chiều cao mà bị mẹ bạn trai chê bai và chia tay. Không chỉ bị mẹ bạn trai chê mà trong cuộc sống Phương Thảo cũng đánh mất đi nhiều cơ hội chỉ vì chiều cao khiêm tốn của mình.
Nội dung bài viết
Cô gái phẫn nộ vì chiều cao mà bị mẹ bạn trai chê bai và chia tay
Câu chuyện của một cô nàng cao chưa đến 1m50
Trong một group đông thành viên, facebook A. đã chia sẻ câu chuyện về bản thân gây được sự chú ý từ dân mạng.
"Trong group có ai phẫn nộ vì lùn không? Nói ngắn gọn là lùn, kèm theo béo, béo lùn bẩm sinh nhé. Mình đã từng tự viết một bài phát biểu rất tâm đắc rồi phải đưa cho bạn khác lên sân khấu đọc chỉ vì béo lùn lên đó không đẹp.
Mình từng ghen tị vì bạn bè đi xe to, xịn, từng nuốt nước miếng, rơi nước mắt vì không được ăn ngon mặc đẹp dù thèm lắm. Mình từng không được đứng giữa đội hình aerobics, bị xếp tháp ở vị trí xấu, dù chăm chỉ hàng đầu, thuộc bài, luyện tập không biết mệt, tiếp thu cực nhanh.
Mình đã từng không được tuyển dụng vào vị trí mơ ước dù tiếng Anh và IQ được khen, đã từng phát khóc lên vì cả tuần muốn bỏ tiền ra mua bộ đồ đi sinh nhật mà thử cái gì lên cũng xấu.
Vì lùn, mà lại còn lùn và béo. Nhìn xung quanh, anh chị em ai cũng cao ráo xinh đẹp. Mẹ cao, trắng, xinh. Chị gái chênh 2 tuổi, chênh 20cm. Mà tại vì mình giống đặc bố, bố thấp hơn mẹ gần 1 cái đầu. Có lúc mình cực kì phẫn uất, mọi người thường kêu hít thở thôi cũng béo. Mình còn chả cần hít không khí vào người, mở mắt cũng béo rồi.
Ai đời ốm nằm giường 3 ngày ăn được 2 bát cháo bé mà tăng 1 kg. Ảnh thể hiện cái sự lùn thì lúc nào cũng có, chỉ có hồi béo xấu mặt mũi phù hết lên mình không chụp thôi.
Mình biết những điều trên chưa thấm vào đâu so với nhiều người khác. Mình chỉ than nhẹ 1 cái để mọi người biết mình cũng từng rất khổ tâm, rất buồn, tuyệt vọng vì nghĩ chẳng bao giờ có thể như người bình thường được.
Cảm giác mình dị dạng, thân hình nặng nề ục ịch, bạn bè chẳng thích thú gì lắm và tránh xa những đứa trai xinh gái đẹp. Đi làm thì người coi thường vì trông như con oắt con. Chỉ đứa nào trải qua cái xấu, cái béo, cái lùn và phải chịu đựng sự phân biệt đối xử vì ngoại hình thì mới hiểu được".
Cô gái thấp bé và bước ngoặt của sự thay đổi tích cực Chủ nhân của những tâm sự trên là Phương Thảo, 24 tuổi và làm việc tại phòng đào tạo của một tổ chức giáo dục đa quốc gia. Thảo tâm sự đã 12 năm qua cô không bao giờ đo chiều cao nhưng lần cuối cùng đo còn chưa nổi 1m50. Mẹ Thảo cao gần 1m7 còn chị cao 1m73.
"Điều buồn và tiếc nuối nhất khi mình đã nhắc ở bài tâm sự. Có lần mình viết một bài phát biểu rất tâm đắc, nhờ ông ngoại chỉnh sửa đến tận 3 giờ sáng mới để ông đi ngủ. Nhưng khi phát biểu xong sẽ đứng vào hàng các thủ lĩnh đoàn chụp ảnh thì không được đẹp đội hình nên phải nhường cho người khác.
Hôm sau về ông hỏi, mình hồn nhiên kể lại, ông buồn lắm nhưng vẫn cố động viên cháu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiếp nữa khi thích một bạn nhưng ngay cả việc thầm thích mình cũng ép dập tắt cảm xúc vì bạn cao, đẹp trai. Lúc đó ngoài làm lớp trường thì mình chẳng có ưu điểm gì, da đen, mũi tẹt. Mình dã man với chính cảm xúc của bản thân chỉ vì xấu, lùn.", Thảo kể. Không chỉ chính Thảo nghĩ vậy mà đến cả những người xung quanh cũng khiến cô tự ti, chán nản nhiều hơn với những câu chê bai.
"Cái con này không được nét gì của mẹ nó nhỉ?", nhiều người đã nói như thế khiến mình rất cáu. Mình có muốn được đẻ ra bị thấp bé hay tự chọn được nét đâu.
Có lần mẹ mình còn nói kiểu: "Lùn vậy con ăn ít thôi kẻo béo". Mình gắt um lên và chạy lên phòng khóc. Nhiều người đến nhà gặp mình sẽ hỏi "Cô cháu có nhà không", gặp lại chị nói ngay "Mẹ cháu có nhà chứ". Họ sẽ ồ lên khi biết mình là con của mẹ.
Mình từng bị mẹ của bạn trai chê lùn, không cho đi lại chỉ vì lùn. Mình quyết định chấm dứt luôn. Không phải tự ái nhưng mình muốn tìm được người trân trọng đúng giá trị của mình.
Bác ấy chê lùn thì mãi mãi mình cũng không làm hài lòng bác ấy được. Mình không muốn làm bạn trai khó xử với mẹ", Thảo tâm sự thêm. Chính chiều cao không như ý khiến Thảo nhiều lần cảm thấy lạc lõng, tự ti và không dám nắm bắt những cơ hội khi nó tới.
"Bản tính mình là người lạc quan, không nghĩ gì quá tiêu cực nhưng cũng "phát điên" vì lùn. Nhiều đêm mình nằm ngửa mặt lên trần nhà khóc nghẹn, cảm giác đau khổ nhiều lắm.
Việc mua quần áo cũng khó khăn lắm, đồ sang chảnh mặc như bà cụ, đồ dễ thương thì như học sinh, quần áo công sở cứ rộng thùng thình. Mình có cảm giác không có lối thoát nào cả, chỉ vì quá lùn", Thảo buồn bã chia sẻ. Tuy nhiên, bước ngoặt thay đổi cách đây vài tháng khi Thảo chia tay người yêu cũ và quyết định giảm cân để thay đổi chính mình:
"Chứng kiến mình của hiện tại, cơ quan mình ai cũng xuýt xoa. Mình ăn mặc đẹp hơn, hiện đại hơn và tự tin hơn trong cuộc sống thường ngày. Thậm chí mọi người còn hỏi han mua áo này, váy kia ở đâu mà đẹp thế, mặc lên xinh vậy.
Mình cảm thấy hạnh phúc nhiều hơn và không còn mặc cảm tự ti nữa với thân hình hiện tại".
Câu chuyện của một cô nàng cao chưa đến 1m50
Trong một group đông thành viên, facebook A. đã chia sẻ câu chuyện về bản thân gây được sự chú ý từ dân mạng.
"Trong group có ai phẫn nộ vì lùn không? Nói ngắn gọn là lùn, kèm theo béo, béo lùn bẩm sinh nhé. Mình đã từng tự viết một bài phát biểu rất tâm đắc rồi phải đưa cho bạn khác lên sân khấu đọc chỉ vì béo lùn lên đó không đẹp.
Mình từng ghen tị vì bạn bè đi xe to, xịn, từng nuốt nước miếng, rơi nước mắt vì không được ăn ngon mặc đẹp dù thèm lắm. Mình từng không được đứng giữa đội hình aerobics, bị xếp tháp ở vị trí xấu, dù chăm chỉ hàng đầu, thuộc bài, luyện tập không biết mệt, tiếp thu cực nhanh.
Mình đã từng không được tuyển dụng vào vị trí mơ ước dù tiếng Anh và IQ được khen, đã từng phát khóc lên vì cả tuần muốn bỏ tiền ra mua bộ đồ đi sinh nhật mà thử cái gì lên cũng xấu.
Vì lùn, mà lại còn lùn và béo.
Cô gái Phương Thảo với vóc dáng nhỏ nhắn.
Ai đời ốm nằm giường 3 ngày ăn được 2 bát cháo bé mà tăng 1 kg. Ảnh thể hiện cái sự lùn thì lúc nào cũng có, chỉ có hồi béo xấu mặt mũi phù hết lên mình không chụp thôi.
Mình biết những điều trên chưa thấm vào đâu so với nhiều người khác. Mình chỉ than nhẹ 1 cái để mọi người biết mình cũng từng rất khổ tâm, rất buồn, tuyệt vọng vì nghĩ chẳng bao giờ có thể như người bình thường được.
Cảm giác mình dị dạng, thân hình nặng nề ục ịch, bạn bè chẳng thích thú gì lắm và tránh xa những đứa trai xinh gái đẹp. Đi làm thì người coi thường vì trông như con oắt con. Chỉ đứa nào trải qua cái xấu, cái béo, cái lùn và phải chịu đựng sự phân biệt đối xử vì ngoại hình thì mới hiểu được".
Cô gái thấp bé và bước ngoặt của sự thay đổi tích cực
Cô gái sexy của hiện tại.
"Điều buồn và tiếc nuối nhất khi mình đã nhắc ở bài tâm sự. Có lần mình viết một bài phát biểu rất tâm đắc, nhờ ông ngoại chỉnh sửa đến tận 3 giờ sáng mới để ông đi ngủ. Nhưng khi phát biểu xong sẽ đứng vào hàng các thủ lĩnh đoàn chụp ảnh thì không được đẹp đội hình nên phải nhường cho người khác.
Hôm sau về ông hỏi, mình hồn nhiên kể lại, ông buồn lắm nhưng vẫn cố động viên cháu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiếp nữa khi thích một bạn nhưng ngay cả việc thầm thích mình cũng ép dập tắt cảm xúc vì bạn cao, đẹp trai. Lúc đó ngoài làm lớp trường thì mình chẳng có ưu điểm gì, da đen, mũi tẹt. Mình dã man với chính cảm xúc của bản thân chỉ vì xấu, lùn.", Thảo kể.
Bố mẹ Thảo.
Thảo và chị gái.
"Cái con này không được nét gì của mẹ nó nhỉ?", nhiều người đã nói như thế khiến mình rất cáu. Mình có muốn được đẻ ra bị thấp bé hay tự chọn được nét đâu.
Có lần mẹ mình còn nói kiểu: "Lùn vậy con ăn ít thôi kẻo béo". Mình gắt um lên và chạy lên phòng khóc. Nhiều người đến nhà gặp mình sẽ hỏi "Cô cháu có nhà không", gặp lại chị nói ngay "Mẹ cháu có nhà chứ". Họ sẽ ồ lên khi biết mình là con của mẹ.
Mình từng bị mẹ của bạn trai chê lùn, không cho đi lại chỉ vì lùn. Mình quyết định chấm dứt luôn. Không phải tự ái nhưng mình muốn tìm được người trân trọng đúng giá trị của mình.
Bác ấy chê lùn thì mãi mãi mình cũng không làm hài lòng bác ấy được. Mình không muốn làm bạn trai khó xử với mẹ", Thảo tâm sự thêm.
Hiện tại cô nàng đã có vóc dáng tuy không cao nhưng cân đối, đẹp.
"Bản tính mình là người lạc quan, không nghĩ gì quá tiêu cực nhưng cũng "phát điên" vì lùn. Nhiều đêm mình nằm ngửa mặt lên trần nhà khóc nghẹn, cảm giác đau khổ nhiều lắm.
Việc mua quần áo cũng khó khăn lắm, đồ sang chảnh mặc như bà cụ, đồ dễ thương thì như học sinh, quần áo công sở cứ rộng thùng thình. Mình có cảm giác không có lối thoát nào cả, chỉ vì quá lùn", Thảo buồn bã chia sẻ.
"Chứng kiến mình của hiện tại, cơ quan mình ai cũng xuýt xoa. Mình ăn mặc đẹp hơn, hiện đại hơn và tự tin hơn trong cuộc sống thường ngày. Thậm chí mọi người còn hỏi han mua áo này, váy kia ở đâu mà đẹp thế, mặc lên xinh vậy.
Mình cảm thấy hạnh phúc nhiều hơn và không còn mặc cảm tự ti nữa với thân hình hiện tại".