Sững sờ với lời đề nghị của mẹ vợ
Tuấn không ngoan ngoãn nghe theo, mẹ vợ đã bắt đầu gây khó khăn ngược lại đối với Tuấn khiến nhiều phen, việc kinh doanh Tuấn phải lao đao. Đã có lúc Tuấn đã muốn buông xuôi mặc kệ cho mẹ vợ muốn làm gì thì làm. Nhưng cứ nghĩ đến người mẹ ruột chịu thương chịu khó của mình, Tuấn lại không thể cầm lòng.
Nội dung bài viết
Mẹ My là một người phụ nữ mà Tuấn rất ngưỡng mộ, ngưỡng mộ nhiều hơn cả bố của anh. Bà không chỉ là người đàn bà nhan sắc mà còn rất thành công. Bỏ chồng, một tay kinh doanh, bà không chỉ nuôi My thành một cô gái được ăn học đủ đầy mà còn tạo được một gia tài của ăn của để.
Ảnh minh họa
Đến khi My và Tuấn chính thức yêu nhau, mẹ My cũng thường mời bố mẹ Tuấn tới nhà, hoặc tới nhà Tuấn chơi, cùng thưởng thức những bữa cơm thân mật, ấm cúng. Tuấn thực sự cảm kích và vui mừng khi cả hai bên gia đình đều rất đồng thuận.
Sau một năm yêu nhau, mẹ My thúc giục hai người kết hôn. Kết hôn xong, hai vợ chồng về ở bên nhà vợ, một phần vì nhà Tuấn chật chội, một phần vì mẹ My ở một mình, bà muốn con gái ở chung cho vui. Bà cũng hỗ trợ Tuấn trong công việc, cấp vốn cho Tuấn kinh doanh và đặc biệt là thỉnh thoảng lại tặng quà giá trị cho con rể. Bà cũng hay chuyện trò với Tuấn, hỏi thăm bố mẹ. Có lần bà nói: “Mẹ con là sướng nhất, được một người đàn ông đẹp trai phong độ như vậy yêu thương”. Mẹ My cũng thường xuyên khen bố Tuấn đẹp giai, phong độ, bà còn khẳng định dù Tuấn được thừa hưởng nhiều nét đẹp của bố nhưng cũng vẫn phải xách dép cho ông. Những lúc đó, Tuấn chỉ cười và cảm thấy vui lây khi thông gia có vẻ quý mến nhau
Phải công nhận bố Tuấn đẹp trai. Ông 55 tuổi nhưng rất phong độ, hào hoa. Tuấn có thể nhớ, từ bé anh đã cực kỳ tự hào vì người bố đẹp trai của mình và cảm thấy may mắn khi được thừa hưởng vẻ đẹp từ ông. So với bố, mẹ Tuấn chỉ như một viên sỏi sần sùi, thô ráp. Nhưng bù lại bà là người phụ nữ tảo tần, dịu hiền số một trên đời. Bởi vậy bố vẫn thương yêu và một lòng một dạ với mẹ. Cuộc sống gia đình Tuấn không giàu có nhưng ấm cúng, yên bình.
Một ngày, bà nội ốm, nghe tin mẹ Tuấn đã về quê chăm sóc bà. Khi ấy mẹ vợ nói với Tuấn: "Con gọi cho bố đến nhà mình ăn tối". Nghĩ thương bố cơm nước một mình và muốn chiều lòng mẹ vợ nên Tuấn sẵn sàng đồng ý. Do đã có mối thân tình với nhà thông gia, nên bố Tuấn cũng vui vẻ qua nhà.
Bình thường vợ chồng Tuấn về nhà muộn, lúc nào cũng về sau mẹ vợ. Nhưng hôm đó, Tuấn có việc chạy về nhà sớm hơn. Tuấn về nhà, đã thấy xe của bố trong sân. Trong phòng khách TV đang bật âm thanh cao nhất mà chẳng thấy người đâu. Ngó vào bếp ăn cũng chả thấy có. Một lúc, mẹ My và bố Tuấn mới đi ra từ phòng ngủ, hai người bọn họ quần áo còn rất xộc xệch. Tuấn không nói nổi một câu, anh vờ như không thấy gì, nhưng anh hiểu chuyện gì đã diễn ra.
Thấy con rể giả vờ không hay biết, mẹ My càng tạo ra cơ hội để được một mình với bố Tuấn. Nhưng Tuấn lại âm thầm phá hoại những cơ hội ấy. Tuấn như không tin vào tai mình khi mẹ vợ nói thẳng với anh: “Mẹ thật sự có cảm xúc với bố con, chỉ cần ông ấy quan tâm tới mẹ một chút thôi. Con thừa hiểu mà, mẹ con vẫn là vợ của ông ấy, không có gì khác cả”. Thậm chí bà còn thỏa thuận: “Con đừng cản trở mẹ với ông ấy rồi con muốn gì cũng được”.
Tuấn không ngoan ngoãn nghe theo, mẹ vợ đã bắt đầu gây khó khăn ngược lại đối với Tuấn khiến nhiều phen, việc kinh doanh Tuấn phải lao đao. Đã có lúc Tuấn đã muốn buông xuôi mặc kệ cho mẹ vợ muốn làm gì thì làm. Nhưng cứ nghĩ đến người mẹ ruột chịu thương chịu khó của mình, Tuấn lại không thể cầm lòng.
Một bên là mẹ đẻ, một bên là vợ, một bên nữa là sự nghiệp, cơ đồ. Làm cách nào với Tuần giờ cũng đều dở dang cả...