Nếu yêu anh là sai...
Em quen rồi một mình góc nhỏ, lẳng lặng ngồi nhâm nhi món đồ uống quen thuộc, thở dài rồi lại tự đứng lên, có ai thương em đâu. Nếu yêu anh là sai có lẽ em đã sai đến trăm vạn lần, dù có đau đến tột cùng em cũng chỉ mãi nghĩ đến anh. Là em sai vì tình yêu em trao không đúng chỗ hay em sai vì em quá yêu anh?
Nội dung bài viết
Em quen rồi một mình góc nhỏ, lẳng lặng ngồi nhâm nhi món đồ uống quen thuộc, thở dài rồi lại tự đứng lên, có ai thương em đâu. Nếu yêu anh là sai có lẽ em đã sai đến trăm vạn lần, dù có đau đến tột cùng em cũng chỉ mãi nghĩ đến anh. Là em sai vì tình yêu em trao không đúng chỗ hay em sai vì em quá yêu anh?
Có cuộc tình nào mà chẳng có kết thúc phải không anh? Là một đám cưới hoàn hảo, giọt nước mắt ngọt ngào hay sẽ là hai ngả cho hai con người đã quá thân quen rồi hóa xa lạ. Dù có nắng gắt gao hay mưa rào hối hả em vẫn sẽ cười để lòng dịu lại trước những đắng cay của dòng đời, xua tan đi những tháng ngày tăm tối. Đừng xem em như là món hàng thay thế, cũng đừng vội xếp em vào hàng loạt những tin nhắn theo kiểu trả nợ đời. Đừng để khi chán nản rồi lại thở than với em, em không phải cái sọt rác công cộng mà anh muốn dùng lúc nào cũng được. Em có cần đâu sự quan tâm hờ hững, rẻ tiền.Ngày dài và nắng gắt lắm anh nhưng chẳng bằng cảm giác bức rứt của em lúc này đau và tan chảy trong buồn bã. Có chăng anh thương yêu em vội vã rồi cũng vội đổ lỗi cho phần số. Đắng và đau sao chỉ mình em gánh chịu. Tự hỏi lòng có hận anh không, rồi ngẫm nghĩ trả lời đó là do em cả tin cả nghĩ. Bảo bản thân đừng yêu thương anh nữa nhưng có làm được đâu khi trái tim mãi đập với chu kì là anh và kỉ niệm. Xóa bỏ hết để em thảnh thơi nhưng có được đâu những dấu chôn tình buồn. Đừng lợi dụng em lúc cô đơn rồi vội ngoảnh mặt làm ngơ khi thấy mình đã ổn.
Cuộc sống đúng là “môn đăng hộ đối”, từng cười chê và giờ là ủ ê trong chính hoàn cảnh đó, tình yêu yếu ớt, vụn vỡ mất rồi. Em níu tay anh, tìm lấy tay anh trong thoáng chốc nhưng thật ngỡ ngàng hơi ấm ngày xưa đâu còn nữa bởi nó được anh sẻ chia cho người khác. Thời gian vốn tuyệt diệu vì em từng có anh nhưng cũng quá nghiệt ngã khi gặm nhấm lấy trái tim em và mang anh về khung trời mới. Khổ nỗi cứ mãi nhớ anh trong vô thức, một giai điệu thoảng qua tim em cũng nhói.
Một bờ vai, một nụ cười, một cái hôn - từng thứ cứ xé rách tim em không thương tiếc. Phải làm sao để em thôi thương nhớ anh? Trao cho anh tin yêu và cả khoảng trời rộng lớn và thế là em mất cả bầu trời. Trả lại cho em bình minh mỗi buổi sớm, trả lại cho em tình đầu nhiều mơ mộng, trả lại em tình yêu vốn dĩ chỉ có em yêu, trả lại em nhé nếu em yêu anh là sai lầm …
Pell Heroine